048-Nguyễn Hải Thảo-K11-Chùm Thơ cho Kỷ Yếu
Trang 1 trong tổng số 1 trang
048-Nguyễn Hải Thảo-K11-Chùm Thơ cho Kỷ Yếu
Saigon Với Tôi
Tinh mơ ban mai
Tinh mơ quán phố
Cà phê ấm
Nhạc gọi mời
Chờn vờn khói thuốc
Những khuôn mặt người
Lạ, quen
Bắt đầu câu chuyện
Bắt đầu một ngày…
Chói chang
Những con đường nắng
khát khao bóng râm
Im ắng
trưa Sài Gòn
lặng lờ giấc tạm
ngái ngủ
những khuôn mặt người
Ồn ả
tiếng động cơ xe
Giao thông ùn tắc
những ngả tư, ngả năm…
Nhễ nhại giọt mồ hôi
thấm đẫm
những khuôn mặt người
vội vã
chiều tan ca
Lấp lánh néon
tím, vàng, xanh, đỏ…
Rậm rật
vũ trường, quán bar…
Xênh xang
áo, quần, người, xe…
Ngất ngưởng
rượu, bia phố nhậu
Phấn son lấp liếm
đêm Sài Gòn
Hiu hắt đèn khuya
thênh thang lòng phố
Sài Gòn thoáng đãng
Sài Gòn bình yên
phơi khuôn mặt trần
đón ngọn gió đêm
hai mùa mưa nắng…
Nguyễn Hải Thảo – Khóa 11
TRƯỜNG XƯA
Nơi chốn ấy đã một thời đưa đón
Bao học trò ngày chưa đủ lớn khôn
Trường lớp ấy, bảng đen và bụi phấn
Khoảng sân chơi hoa nắng rũ ngập hồn
Nơi chốn ấy êm đềm hương thơ ấu
Bao mái đầu cúi thấp, mắt thơ ngây
Tay nắn nót vụng về bao nét chữ
Là bao nhiêu cố gắng đến mê say
Nơi chốn ấy ngày xưa thân ái quá
Buổi đến trường hoa rực nở trên môi
Tuổi thơ ơi hiền ngoan như cỏ lá
Mắt xôn xao tin yêu rất rạng ngời
Nơi chốn ấy bao nhiêu ngày ấp ủ
Những chân tình gìn giữ mãi trong tim
Bàn ghế kia và bao nhiêu kỷ niệm
Lớp học xưa ghi dấu tích êm đềm
Nơi chốn ấy ngày vẫy tay từ giã
Bước chân đi giọt nước mắt lưng tròng
Thầy cô ơi và bạn bè tuổi nhỏ
Xa thật rồi còn ngoảnh lại vời trông…
Nguyễn Hải Thảo-Khóa 11
Tạ Lỗi Với Saigon
Mẹ sinh con ra Quận 3
Con lớn lên Quận 5, Quận 6
Sài Gòn vòng nôi
ru con thời thơ ấu
Sài Gòn phù sa
bồi đắp con nên người
màu mỡ những buồn – vui…
Tuổi thơ con
vô tư thả những con thuyền giấy
trên vũng nước hè đường mùa mưa
hì hục hít – thở
bụi bặm khói xe mùa nắng
mười lăm tuổi mộng mơ
những dòng sông quê mênh mang
những núi đồi trùng điệp
tập tễnh đưa vào trang thơ đầu đời
Con vào đời lúc đất nước chia hai
Tin chiến sự dẫy đầy trang báo
Đêm từng đêm
thắc thỏm nghe đạn pháo
Ánh hỏa châu soi sáng một góc trời
Sài Gòn chở che con
qua tuổi đôi mươi
bằng câu hát “Dậy mà đi” thôi thúc
Con trưởng thành
Sài Gòn giải phóng
Trăm ngọn cờ bay trong câu ca
Giờ đỏ rực phố phường
Sài Gòn dìu con
qua từng bước chông chênh
bằng giọt mồ hôi con đổ
trên những vồng khoai
trong những giờ đứng lớp
Sài Gòn cưu mang con
cho đến tận bây giờ
Ơn Sài Gòn
con mang nặng hai vai
Nửa đời
chưa viết nổi một câu thơ dâng tặng
Sao cứ mãi đắm chìm
trong những bài thơ tình lãng mạn
Và mơ tưởng những chuyến đi xa
để nằm nhớ Sài Gòn
Bài thơ này
như một lời tạ lỗi riêng con…
Nguyễn Hải Thảo-Khóa 11
TÓC CÓ MÃI XANH
(Nhớ một thời đi dạy)
Thầy giáo ra trường về dạy vùng sâu
nơi “khỉ ho, cò gáy”!
Học trò
đứa khét nắng, hôi trâu
đứa sạm da, tóc cháy
áo vá, quần thô
tay lấm, chân bùn…Lớp học bốn bề gió lộng quanh năm
Lớp hóa thành sông mỗi mùa nước lụt
Các em hồn nhiên co ro chân đất
chăm chú nghe lời thầy giảng say mê
Ăn bữa cơm rau đạm bạc tình quê
Uống chén trà xanh ấm tình nhân ngãi
Bao năm đã qua – một thời dầu dãi
Học trò qua sông
đứa mất
đứa còn…Hôm nay gặp nhau giữa phố Sài Gòn
tay nắm chặt tay
mừng mừng tủi tủi
Kỷ niệm ngày nao chừng như sống dậy
Thầy trò mình
tóc có mãi xanh đâu?!
Trở về trang chủ ==>https://suphamsaigon.forumvi.com
Trở về trang Thơ-Văn-Tạp Bút Gia Đình Sư Phạm Saigon ===>https://suphamsaigon.forumvi.com/f17-forum
* Email: xuanloc54@gmail.com *
Tinh mơ ban mai
Tinh mơ quán phố
Cà phê ấm
Nhạc gọi mời
Chờn vờn khói thuốc
Những khuôn mặt người
Lạ, quen
Bắt đầu câu chuyện
Bắt đầu một ngày…
Chói chang
Những con đường nắng
khát khao bóng râm
Im ắng
trưa Sài Gòn
lặng lờ giấc tạm
ngái ngủ
những khuôn mặt người
Ồn ả
tiếng động cơ xe
Giao thông ùn tắc
những ngả tư, ngả năm…
Nhễ nhại giọt mồ hôi
thấm đẫm
những khuôn mặt người
vội vã
chiều tan ca
Lấp lánh néon
tím, vàng, xanh, đỏ…
Rậm rật
vũ trường, quán bar…
Xênh xang
áo, quần, người, xe…
Ngất ngưởng
rượu, bia phố nhậu
Phấn son lấp liếm
đêm Sài Gòn
Hiu hắt đèn khuya
thênh thang lòng phố
Sài Gòn thoáng đãng
Sài Gòn bình yên
phơi khuôn mặt trần
đón ngọn gió đêm
hai mùa mưa nắng…
Nguyễn Hải Thảo – Khóa 11
TRƯỜNG XƯA
Nơi chốn ấy đã một thời đưa đón
Bao học trò ngày chưa đủ lớn khôn
Trường lớp ấy, bảng đen và bụi phấn
Khoảng sân chơi hoa nắng rũ ngập hồn
Nơi chốn ấy êm đềm hương thơ ấu
Bao mái đầu cúi thấp, mắt thơ ngây
Tay nắn nót vụng về bao nét chữ
Là bao nhiêu cố gắng đến mê say
Nơi chốn ấy ngày xưa thân ái quá
Buổi đến trường hoa rực nở trên môi
Tuổi thơ ơi hiền ngoan như cỏ lá
Mắt xôn xao tin yêu rất rạng ngời
Nơi chốn ấy bao nhiêu ngày ấp ủ
Những chân tình gìn giữ mãi trong tim
Bàn ghế kia và bao nhiêu kỷ niệm
Lớp học xưa ghi dấu tích êm đềm
Nơi chốn ấy ngày vẫy tay từ giã
Bước chân đi giọt nước mắt lưng tròng
Thầy cô ơi và bạn bè tuổi nhỏ
Xa thật rồi còn ngoảnh lại vời trông…
Nguyễn Hải Thảo-Khóa 11
Tạ Lỗi Với Saigon
Mẹ sinh con ra Quận 3
Con lớn lên Quận 5, Quận 6
Sài Gòn vòng nôi
ru con thời thơ ấu
Sài Gòn phù sa
bồi đắp con nên người
màu mỡ những buồn – vui…
Tuổi thơ con
vô tư thả những con thuyền giấy
trên vũng nước hè đường mùa mưa
hì hục hít – thở
bụi bặm khói xe mùa nắng
mười lăm tuổi mộng mơ
những dòng sông quê mênh mang
những núi đồi trùng điệp
tập tễnh đưa vào trang thơ đầu đời
Con vào đời lúc đất nước chia hai
Tin chiến sự dẫy đầy trang báo
Đêm từng đêm
thắc thỏm nghe đạn pháo
Ánh hỏa châu soi sáng một góc trời
Sài Gòn chở che con
qua tuổi đôi mươi
bằng câu hát “Dậy mà đi” thôi thúc
Con trưởng thành
Sài Gòn giải phóng
Trăm ngọn cờ bay trong câu ca
Giờ đỏ rực phố phường
Sài Gòn dìu con
qua từng bước chông chênh
bằng giọt mồ hôi con đổ
trên những vồng khoai
trong những giờ đứng lớp
Sài Gòn cưu mang con
cho đến tận bây giờ
Ơn Sài Gòn
con mang nặng hai vai
Nửa đời
chưa viết nổi một câu thơ dâng tặng
Sao cứ mãi đắm chìm
trong những bài thơ tình lãng mạn
Và mơ tưởng những chuyến đi xa
để nằm nhớ Sài Gòn
Bài thơ này
như một lời tạ lỗi riêng con…
Nguyễn Hải Thảo-Khóa 11
TÓC CÓ MÃI XANH
(Nhớ một thời đi dạy)
Thầy giáo ra trường về dạy vùng sâu
nơi “khỉ ho, cò gáy”!
Học trò
đứa khét nắng, hôi trâu
đứa sạm da, tóc cháy
áo vá, quần thô
tay lấm, chân bùn…Lớp học bốn bề gió lộng quanh năm
Lớp hóa thành sông mỗi mùa nước lụt
Các em hồn nhiên co ro chân đất
chăm chú nghe lời thầy giảng say mê
Ăn bữa cơm rau đạm bạc tình quê
Uống chén trà xanh ấm tình nhân ngãi
Bao năm đã qua – một thời dầu dãi
Học trò qua sông
đứa mất
đứa còn…Hôm nay gặp nhau giữa phố Sài Gòn
tay nắm chặt tay
mừng mừng tủi tủi
Kỷ niệm ngày nao chừng như sống dậy
Thầy trò mình
tóc có mãi xanh đâu?!
Trở về trang chủ ==>https://suphamsaigon.forumvi.com
Trở về trang Thơ-Văn-Tạp Bút Gia Đình Sư Phạm Saigon ===>https://suphamsaigon.forumvi.com/f17-forum
* Email: xuanloc54@gmail.com *
Similar topics
» 044-Chùm Lục Bát Tháng 4--Gs Nguyễn Duy Linh
» 063-Chùm Thơ–Uyên Giang-Nguyễn Đình Lữu. Khóa 3
» 018-Nguyễn Thị Lộc-Khóa 7
» 015-Chùm Thơ của Sư Phạm Saigon
» 047-Chùm Thơ Tham Gia Kỷ Yếu 60 Năm-Hà Thu Thủy-K9 -
» 063-Chùm Thơ–Uyên Giang-Nguyễn Đình Lữu. Khóa 3
» 018-Nguyễn Thị Lộc-Khóa 7
» 015-Chùm Thơ của Sư Phạm Saigon
» 047-Chùm Thơ Tham Gia Kỷ Yếu 60 Năm-Hà Thu Thủy-K9 -
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|