067-Sư Phạm Sài Gòn Trong Trái Tim Tôi-Tăng khắc Tân-khóa 8
Trang 1 trong tổng số 1 trang
067-Sư Phạm Sài Gòn Trong Trái Tim Tôi-Tăng khắc Tân-khóa 8
Sư Phạm Sài Gòn Trong Trái Tim Tôi
Tôi từng học trường Quốc Gia Sư Phạm
280 Thành Thái, Sài Gòn
Sau mấy thập niên kẻ mất, người còn
Tình bạn, Thầy vẹn toàn như vàng nạm
Dẫu đã biết trần gian là cõi tạm
Nhưng mỗi lần nghe Thầy, bạn ra đi
Nhoi nhói trong tim như mất mác gì
Nên cảm thấy lòng đau buồn, ảm đạm
Nhà mô phạm không phải đời màu xám
Như người ta mô tả “giáo làng” xưa
Còn ngược lại, giáo sư trường sư phạm
Được trò yêu, bạn mến, thế nhân ưa
Thầy Cô tôi giảng dạy rất say sưa
Yêu nghề lắm, lương tâm vì chức nghiệp
Thương giáo sinh, hết lòng truyền “bí kíp”
Không “thủ nghề” như thầy võ ngày xưa
Thầy Đặng Phúc Xuân, nhớ mấy cho vừa!
Yêu thương giáo sinh như là con đẻ
Tận tụy hy sinh truyền nghề cặn kẽ
Khiêm tốn, ân cần…ai cũng mến ưa
Thầy đã ra đi nên muốn trình thưa
Bày tỏ thâm ân đã là quá muộn!
Nghĩ đến Thầy sóng lòng dâng cuồn cuộn
Nhớ vô cùng những kỷ niệm ngày xưa
Tăng khắc Tân ( nhất & nhị niên 10, khóa 8 )
Port Coquitlam, BC, Canada
19/4/2018
Thầy Đặng Phúc Xuân
Nhớ Về Thầy Hoàng Trần Hoạch
*Như một nén nhang thơm để tưởng nhớ Thầy.
Mắt Thầy Hoạch đen, tròn như hột nhãn
Mỗi khi nhìn tỏa sáng. Miệng cười vui
Ai thấy bên trong ẩn chứa ngậm ngùi?
Thầy đã trải nơi cõi trần dâu bể
“Tuốt tất cả” người đời đều như thế
“Thế hóa cho nên” chả lấy chi buồn
Tốt nhất là ta phải biết cách buông
Cho nhẹ bước trên đường đời, em nhể *
Quan niệm sống Thầy mới nghe tưởng dễ
Khi thực hành nó khó thật vô song
Sướng, khổ tại ta, phát xuất từ lòng
Thầy làm được! Thế mới là đáng nể
Tuy đã ra đi, nhưng Thầy còn để
lại cho em một cách sống khôn ngoan
Là phải biết buông gánh nặng dọc đàng
Cho nhẹ bước trên con đường trần thế
Tăng khắc Tân ( Nhất & Nhị niên 10, khóa 8 )
20/4/2018
(*) 4 câu trong khổ thơ 2 là lời của Thầy Hoàng Trần Hoạch
Nhớ Về Thầy Doãn Quốc Sỹ
“Tắc âm màng cúa”. “Tắc âm môi răng”…
Nhắc tôi nhớ về Thầy Doãn Quốc Sỹ
Ngữ học khô khan giáo sinh rất kỵ
Nhưng nhờ Thầy nên vượt được khó khăn
Nhà giáo, nhà văn, khiêm tốn ai bằng
Kẻ sĩ kiên cường “Gìn Vàng Giữ Ngọc”*
Ngoại hình Thầy tuy cao nhòng, xương xóc
Nhưng bên trong ẩn chứa một kho tàng
Thầy không phải là người sống bàng quan
Luôn ưu tư về tiền đồ Tổ Quốc
Khai trí dân sinh Thầy quan tâm nhất
Văn hóa bảo tồn Hùng Việt Văn Lang
Kể từ ngày lịch sử lật sang trang
Thầy vui nhận đủ muôn vàn khổ nhục
Nhờ ơn Trên hưởng tuổi già hồng phúc
Bên cháu con dâu rể thỏa vui đời
Kính chúc Thầy trường thọ. Đợi Thầy ơi!
Con rồng Việt gặp thời bay bốn biển
Khỏi phí công Thầy cả đời tận hiến
Giữ văn chương, văn hiến Việt rạng ngời
(*) tên một tác phẩm của nhà văn Doãn Quốc Sỹ
Trở về trang chủ ==>https://suphamsaigon.forumvi.com
Trở về trang Thơ-Văn-Tạp Bút Gia Đình Sư Phạm Saigon ===>https://suphamsaigon.forumvi.com/f17-forum
* Email: xuanloc54@gmail.com *
Tôi từng học trường Quốc Gia Sư Phạm
280 Thành Thái, Sài Gòn
Sau mấy thập niên kẻ mất, người còn
Tình bạn, Thầy vẹn toàn như vàng nạm
Dẫu đã biết trần gian là cõi tạm
Nhưng mỗi lần nghe Thầy, bạn ra đi
Nhoi nhói trong tim như mất mác gì
Nên cảm thấy lòng đau buồn, ảm đạm
Nhà mô phạm không phải đời màu xám
Như người ta mô tả “giáo làng” xưa
Còn ngược lại, giáo sư trường sư phạm
Được trò yêu, bạn mến, thế nhân ưa
Thầy Cô tôi giảng dạy rất say sưa
Yêu nghề lắm, lương tâm vì chức nghiệp
Thương giáo sinh, hết lòng truyền “bí kíp”
Không “thủ nghề” như thầy võ ngày xưa
Thầy Đặng Phúc Xuân, nhớ mấy cho vừa!
Yêu thương giáo sinh như là con đẻ
Tận tụy hy sinh truyền nghề cặn kẽ
Khiêm tốn, ân cần…ai cũng mến ưa
Thầy đã ra đi nên muốn trình thưa
Bày tỏ thâm ân đã là quá muộn!
Nghĩ đến Thầy sóng lòng dâng cuồn cuộn
Nhớ vô cùng những kỷ niệm ngày xưa
Tăng khắc Tân ( nhất & nhị niên 10, khóa 8 )
Port Coquitlam, BC, Canada
19/4/2018
Thầy Đặng Phúc Xuân
Nhớ Về Thầy Hoàng Trần Hoạch
*Như một nén nhang thơm để tưởng nhớ Thầy.
Mắt Thầy Hoạch đen, tròn như hột nhãn
Mỗi khi nhìn tỏa sáng. Miệng cười vui
Ai thấy bên trong ẩn chứa ngậm ngùi?
Thầy đã trải nơi cõi trần dâu bể
“Tuốt tất cả” người đời đều như thế
“Thế hóa cho nên” chả lấy chi buồn
Tốt nhất là ta phải biết cách buông
Cho nhẹ bước trên đường đời, em nhể *
Quan niệm sống Thầy mới nghe tưởng dễ
Khi thực hành nó khó thật vô song
Sướng, khổ tại ta, phát xuất từ lòng
Thầy làm được! Thế mới là đáng nể
Tuy đã ra đi, nhưng Thầy còn để
lại cho em một cách sống khôn ngoan
Là phải biết buông gánh nặng dọc đàng
Cho nhẹ bước trên con đường trần thế
Tăng khắc Tân ( Nhất & Nhị niên 10, khóa 8 )
20/4/2018
(*) 4 câu trong khổ thơ 2 là lời của Thầy Hoàng Trần Hoạch
Nhớ Về Thầy Doãn Quốc Sỹ
“Tắc âm màng cúa”. “Tắc âm môi răng”…
Nhắc tôi nhớ về Thầy Doãn Quốc Sỹ
Ngữ học khô khan giáo sinh rất kỵ
Nhưng nhờ Thầy nên vượt được khó khăn
Nhà giáo, nhà văn, khiêm tốn ai bằng
Kẻ sĩ kiên cường “Gìn Vàng Giữ Ngọc”*
Ngoại hình Thầy tuy cao nhòng, xương xóc
Nhưng bên trong ẩn chứa một kho tàng
Thầy không phải là người sống bàng quan
Luôn ưu tư về tiền đồ Tổ Quốc
Khai trí dân sinh Thầy quan tâm nhất
Văn hóa bảo tồn Hùng Việt Văn Lang
Kể từ ngày lịch sử lật sang trang
Thầy vui nhận đủ muôn vàn khổ nhục
Nhờ ơn Trên hưởng tuổi già hồng phúc
Bên cháu con dâu rể thỏa vui đời
Kính chúc Thầy trường thọ. Đợi Thầy ơi!
Con rồng Việt gặp thời bay bốn biển
Khỏi phí công Thầy cả đời tận hiến
Giữ văn chương, văn hiến Việt rạng ngời
(*) tên một tác phẩm của nhà văn Doãn Quốc Sỹ
Trở về trang chủ ==>https://suphamsaigon.forumvi.com
Trở về trang Thơ-Văn-Tạp Bút Gia Đình Sư Phạm Saigon ===>https://suphamsaigon.forumvi.com/f17-forum
* Email: xuanloc54@gmail.com *
Similar topics
» 069-SƯ PHẠM SAIGON TRONG TIM TÔI-Lê Thị Nga-Khóa 1
» 11.Ebook Sách Giáo Khoa Khác
» Tin Buồn Trong Gia Đình Sư Phạm Saigon Đến Tháng 10-2021
» Các Khóa Trong Ngày Họp Mặt Lần Thứ 14-Năm 2010
» 031-Cô Xuân và chúng tôi-Đào Trọng Thìn-Khóa 10
» 11.Ebook Sách Giáo Khoa Khác
» Tin Buồn Trong Gia Đình Sư Phạm Saigon Đến Tháng 10-2021
» Các Khóa Trong Ngày Họp Mặt Lần Thứ 14-Năm 2010
» 031-Cô Xuân và chúng tôi-Đào Trọng Thìn-Khóa 10
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết