suphamsaigon.forumvi.com - Gia Đình Sư Phạm Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

009-Mùa Hương Xưa-Lê Hà Thăng-Khóa 12-Phần 2

Go down

009-Mùa Hương Xưa-Lê Hà Thăng-Khóa 12-Phần 2 Empty 009-Mùa Hương Xưa-Lê Hà Thăng-Khóa 12-Phần 2

Bài gửi by suphamsaigon Tue Oct 30, 2018 8:49 am

Tập Thơ - Mùa Hương Xưa P3


009-Mùa Hương Xưa-Lê Hà Thăng-Khóa 12-Phần 2 BiaThoHuongXua01


MÙA XUÂN,CHIM ÉN VẪN XÔN XAO

Khi chim én trở về
Em thả niềm vui chao nghiêng cùng đôi cánh
Và mùa xuân
Đậu trên từng vòm lá non xanh
Cũng chẳng thể rớt xuống đôi tay em
Chút lộc đời mới hé.
Tình yêu
Ai biết trước được nỗi đợi chờ
Ai hiểu được lòng mình bao điều trăn trở
Như những bông hoa
Đang đùa vui hớn hở nắng mai kia
Rồi sẽ héo tàn
Nên thời gian cho em bao điều dự ước.



Tiễn nhau chiều cuối năm
Có hoa và rượu ấm
Sao nghe lòng chơi vơi
Khi hai bàn tay lạnh níu vào nhau
Em dấu đôi mắt buồn sóng sánh vào đêm

Từ giã

Bước chếnh choáng trên đường về đầy gió
Nghe thời gian chưa kịp hẹn dài lâu
Nghe mong manh hơi thở mối tình đầu
Nghe mùa xuân chim én vẫn xôn xao.

009-Mùa Hương Xưa-Lê Hà Thăng-Khóa 12-Phần 2 NamCan26

CHÚT XAO XUYẾN GIỮA ĐỜI


Chẳng là gì của nhau
Xuôi chi lòng lưu luyến
Ai có hẹn hò đâu
Mà mong chờ xao xuyến.

Ơi, ánh mắt xa xăm
Đắm lòng ta ngày ấy
Em thì mãi vô tâm
Để hồn ta ngây dại.

Làm sao ta nói được
Khi chia mấy ngã đường
Một đời riêng hiu hắt
Một đời hồng yêu thương.


Ta xót xa lầm lỡ
Giữa phiên chợ đông người
Phải chi mình gặp gỡ
Lúc em vừa đôi mươi.

Sao không là duyên nợ
Để kỉ niệm ngàn sau
Cho ta còn nhắc nhở
Chút tình duyên ban đầu.

Dù trăng tròn trăng khuyết
Vẫn còn lại ánh trăng
Mai chia trời cách biệt
Chỉ lệ tràn trong khăn.

Trái tim ta thương tật
Nhưng lòng ta chân tình
Lạy trời nhanh tóc bạc
Để suốt đời yêu em.

TÀN PHAI

1- Em đi giũ áo quên lời
thề phai tóc nhuộm. Bên trời nhớ thương
ta chờ. Giữa sóng tiêu tương
thuê hồn chở xác. Hai phương biệt mù.

2- Em về
phơi áo tà huy
Mở hương sắc cũ
thấy gì trăm năm.
Hình như...
đã xế nguyệt rằm
Đã tàn phai,
đã xa xăm một đời.

NGHE MƯA KHUYA

Nghe giọt mưa khuya bỗng nhớ nhà
Nhớ từ bụi chuối đến bờ hoa
Nhớ ao cá quẫy mùa sương sớm
Nhớ mẹ liêu xiêu bóng xế tà.


THUYỀN GIẤY
Xưa ta thả xuống sông này
Những con thuyền giấy chở đđầy ước mơ
Ta mong đợi đến bây giờ
Mới hay thuyền chỉ là tờ giấy trôi.


TRỞ LẠI ĐÀ LẠT
Trở về gặp lại chính ta
Mười năm xưa với xót xa tình này
Em còn tươi nét thơ ngây
Hay mù sương đã lấp đầy tháng năm.

009-Mùa Hương Xưa-Lê Hà Thăng-Khóa 12-Phần 2 BinhMinh80

ƠN VỢ

Gởi N.V.Hậu
Bước chân ra khỏi cửa
Vợ dặn nhớ về mau
Cơm nhà em đợi bữa
Chớ la cà nơi đâu.

Giúi thêm dăm đồng bạc
Lỡ khi gặp bạn bè
Ráng đi đường cẩn thận
Phòng tai nạn nghe anh.

Ngồi lâu lâu vợ nhắn
Anh đang ở nơi nào?
Alô! Anh gặp bạn
Chuyện vãn một vài câu.

Sống bao năm cùng vợ
Ta hạnh phúc tuyệt trần
Xin cám ơn tất cả
Những chăm lo ân cần.


THƯ CŨ

Tặng anh N.T.Miêng
Ngồi đốt tờ thư cũ
Khói cay cay mắt mình
Van lạy Người tha thứ
Những chuyện buồn điêu linh.

Ta chờ em cuối bãi
Nơi đầu ghềnh, triền sông
Ta chờ em mãi mãi
Một cuộc tình hư không.

Nên vì sao ta biết
Tinh khiết là sương mai
Mặn đằm là nước mắt
Êm dịu một bờ vai.

Chuyện ngày xa xưa ấy
Như mới vừa hôm qua
Lòng ta như bướm vậy
Cứ theo về bên HOA.


CƯỠI VOI Ở BUÔN ĐÔN

Sự đời ngẫm cũng hay hay
Lên voi một chuyến có ngay kẻ hầu
Dìu ta lên đỉnh bành cao
Ung dung chễm chệ trên đầu nhân gian.
Lượt là khăn áo xênh xang
Thảnh thơi ta ngắm giang sơn trường tồn
Túi thơ bầu rượu thong dong
Áo cơm chi phải bận lòng đắn đo
Thế rồi tan một giấc mơ
Xin anh leo xuống nhường cho mọi người
Sự đời nghĩ cũng trêu ngươi
Lên voi xuống … đất, ngậm ngùi phận ta.

ANH YÊU EM
Anh yêu em như sóng yêu bờ
Như bướm yêu hoa như trời yêu đất
Như đêm nối ngày có bao giờ chia cắt
Như bước trên đường đâu lỗi nhịp đôi chân.

009-Mùa Hương Xưa-Lê Hà Thăng-Khóa 12-Phần 2 DiLe016


TIỄN BẠN ĐI XA

Lực đã cạn rồi: lẽ tử sinh
Sức cũng tàn theo bóng lẫn hình
Xin rót cho người ly rượu tiễn
Người đi, ta sẽ rót cho mình.

MÙA PHƯỢNG

Cho N.T Nghĩa
Phượng sang mùa đã nở
Ve râm rang đầu cành
Lặng thầm trong sắc đỏ
Những mắt nhìn long lanh.

Lưu bút chuyền tay nhau
Ghi buồn vui kỉ niệm
Nhớ mãi phút ban đầu
Câu chuyện tình phong kín.

Rộn rã những mùa xưa
Hồn nhiên đầy mơ ước
Thời gian xót xa đưa
Biết ai còn ai mất.

Áo trắng dấu yêu ơi
Giữ dùm tôi sắc PHƯỢNG
Dù cách mấy phương trời
Chẳng quên thời hoa bướm.



Trở về trang chủ ==>https://suphamsaigon.forumvi.com

Trở về trang Thơ-Văn-Tạp Bút Gia Đình Sư Phạm Saigon ===>https://suphamsaigon.forumvi.com/f17-forum


* Email: xuanloc54@gmail.com *009-Mùa Hương Xưa-Lê Hà Thăng-Khóa 12-Phần 2 ChuKyXuanLoc


Được sửa bởi suphamsaigon ngày Wed May 06, 2020 11:14 am; sửa lần 2.
suphamsaigon
suphamsaigon
Admin

Tổng số bài gửi : 522
Join date : 17/12/2013
Age : 70
Đến từ : Saigon-Viet Nam

https://suphamsaigon.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

009-Mùa Hương Xưa-Lê Hà Thăng-Khóa 12-Phần 2 Empty 009-Mùa Hương Xưa-Lê Hà Thăng-Khóa 12

Bài gửi by suphamsaigon Tue Oct 30, 2018 8:57 am

GHÉ LẠI PHAN RANG
Loanh quanh giữa biển và rừng
Nghe trời đất vẫn yêu thương ngọt ngào
Muốn làm con sóng lao xao
Muốn làm chiếc lá xanh màu thời gian


TÁI SINH
Giở trang Phật tích luân hồi
Có em và có cả tôi bóng hình
Chiều nay bỗng thấy giật mình
Em từ tiền kiếp tái sinh bao giờ?


TIẾNG YÊU CHA
Theo năm tháng ta dần xa tuổi nhỏ
Lời yêu thương bày tỏ khắp bao la
Nhưng vẫn có một người ta chưa ngỏ
Khó vô cùng âu yếm tiếng yêu cha.


KHÔNG ĐỀ
Ta ngồi ngóng đợi chuyến tàu khuya
Dẫu chẳng chờ ai buổi trở về
Ta đã quen rồi bao đưa tiễn
Người đi biết có vẹn câu thề!


TỰ HỎI
Mười tám tuổi anh vẫn còn thơ bé
Nói yêu em sao chẳng chút ngại ngùng
Năm mươi tám anh đâu còn trai trẻ
Sao cứ ngập ngừng trước chuyện yêu thương!


CỎ
Rất nhiều khi trên đường đời chen chúc
Ta đâu hay cỏ nát dưới chân mình
Sẽ đến lúc ta yên nằm nhẫn nhục
Trên đầu mình cỏ mạnh mẽ hồi sinh.


NGOẢNH LẠI
Con vẫn cứ dần xa vòng tay mẹ
Bao năm đi chưa một lượt quay về
Cũng đôi lúc ngoảnh lại nhìn ái ngại
Bóng mẹ già cứ quạnh quẽ đường quê.


TRÊN NHỮNG LỐI VỀ
Mê mải hư danh chừng mỏi mệt
Chiều nay trở lại với quê nhà
Ở đâu đất cũng là quê hết
Chỉ sợ lòng ai chẳng thiết tha.

Ghé lại tìm em nơi chốn cũ
Sài Gòn nhiều kẻ lạ hơn quen
Đổi thay cả trên từng góc phố
Ta nhìn em cũng tưởng rằng quên.

Ở đâu màu ngói rêu xanh mượt
Viên sỏi quen trên những lối về
Có lẽ lòng ta là duy nhất
Một chỗ ngồi mây phủ bóng che.

Ta nhớ bâng khuâng chiều Khánh Hội
Em về áo trắng cả chiêm bao
Chưa Tết mà hồn ai như khói
Đã bay lên cùng nắng xôn xao.

Sông vẫn bình yên từng nhịp thở
Thuyền mơ còn đợi bến trăng thề
Ta xót đời ta nhiều mảnh vỡ
Bởi niềm vui trút vạn cơn mê.



CHIỀU, QUA CẦU KÊNH TẺ

Chiều, qua cầu kênh tẻ
Bóng đổ dài liêu xiêu
Nghĩ về thời trai trẻ
Thấy xót xa bao điều.

Kênh bây giờ đã khác
Nước đục ngầu mênh mông
Em bây giờ chẳng biết
Buồn vui chi trong lòng.

Chiều, qua cầu kênh tẻ
Nghe rộn ràng bước chân
Đời còn gì hơn thế
Một chút tình trăm năm.

Kênh hợp, tại sao không …
Ai đặt là Kênh Tẻ?
Đời chẳng khác chi sông
Mỗi người riêng nhánh rẽ.


NỖI NIỀM
Chưa đi đã tưởng quay về
Chưa vui đã thấy bốn bề phù vân
Nguyệt phai từ độ phong trần
Tình phai từ độ bước chân xa người
Thôi đành hớp rượu ly bôi
Coi như cá nước chim trời biệt tăm
Ta về đây với trăm năm
Sông sâu biển rộng khó mong dò tìm
Nhắn người xe mối lương duyên
Ngàn xưa sau cũng không phiền luỵ ai.

KÝ HOẠ II
Gởi N.Đ.Thái
Nửa đời thầy _ đời thợ
Áo vương bụi phong trần
Chân giang hồ nặng nợ
Nhấp chén khà: phù vân.

Cuộc đời bao gang tấc
Được mất có ai ngờ
Thế cho nên tất bật
Giăng cho cạn guồng tơ.


MÙA XUÂN VỀ NGANG LỚP HỌC HỌ HUỲNH

Một chút sầu bay giữa ngày sắp hết
Và rừng xưa vàng chiếc lá vô tình
Buổi em về vui như tiếng ca chim
Nên đã giữ lòng anh còn một nửa.


Gởi nụ cười đón mùa xuân trước cửa
Mà hồn đau theo trăm cánh sầu đông
Buổi trường tan em áo trắng như lòng
Và sách vở những niềm thân ái cũ.


Trong ngăn cặp bao tờ thư chưa đủ
Xin tình anh là gió nắng trong ngày
Để em qua từng sợi tóc mai bay
Không son phấn cũng hồng lên đôi má.

Chân nai nhỏ dẫm lên hồn chiếc lá
Là nhung tơ trải dưới gót em về
Đời sẽ vui như khói thuốc đam mê
Ngàn cánh bướm say giữa mùa mở hội.


Tình xin đẹp như từng trang vở mới
Bốn ngăn tim rộn rã buổi khai trường
Cứ thẹn thùa nếp áo quyện đôi chân
Nghe yêu dấu gần trên môi mắt nhớ.


Ngõ nhà em đã vàng hoa cúc nở
Anh muốn nâng niu từng nụ ân cần
Những chuyến xe về qua đời lẫn khuất
Và chim xa bay tiếng hót trên cành.

009-Mùa Hương Xưa-Lê Hà Thăng-Khóa 12-Phần 2 CauDa033

THU XA

Đã bao lần anh đứng gọi mùa thu
Khi lá vàng hơn những mùa lá trước
Mây và nắng trên đầu không níu được
Nên thôi đành hẹn lại lá mùa sau.

Anh đâu nghĩ rằng thu vội đi mau
Hay vì lá còn muốn xanh chút nữa
Nên lòng anh cứ dùng dằng chọn lựa
Nửa quay về, nửa ở đợi chờ thu.

Ngồi giữa vườn ghi vội mấy dòng thư
Em có đọc xin chớ buồn giận dỗi
Anh vẫn vậy, cứ thường hay bối rối
Tự trách mình đâu nỡ trách người đi.

Thu xa rồi khép lại một mùa thi
Và gió thổi phía cuối đường lá rụng
Tiếng chim hót giữa vườn xưa khản giọng
Chỉ còn anh ngồi lại đợi mùa sau.

Em có về nhớ gọi nắng trên cao
Và gió nữa cùng mùa thu một lượt
Anh mường tượng bàn chân em nhón bước
Nghe xôn xao lồng ngực trái tim mình.

HƯ KHÔNG

Đêm dần trôi thanh tịnh
Vời vợi ánh sao xanh
Nghe thấm ướt vai mình
Giọt long lanh, long lanh.

Cơn gió thổi mơn man
Thả hương vào làn tóc
Em khẽ hát tình buồn
Cho hồn ai chực khóc.

Trời mênh mông, mênh mông
Đất bềnh bồng, bềnh bồng
Giữa hai bờ nhật nguyệt
Trôi ta vào hư không.
suphamsaigon
suphamsaigon
Admin

Tổng số bài gửi : 522
Join date : 17/12/2013
Age : 70
Đến từ : Saigon-Viet Nam

https://suphamsaigon.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết